KỈ NIỆM KHÓ QUÊN
Hè lại về với những tiếng ve, rộn rã những tiếng hô hào vui vẻ vang lên nơi mỗi người. Những buổi sinh hoạt lại bắt đâu nhộn nhịp, giường như trong một năm chỉ có mùa hè thì mỗi người trẻ CĐM mới được thỏa sức sáng tạo, năng động và có nhiều thời gian ngồi lại bên nhau.
Hè đến một cuộc giao lưu nữa lại về, năm nay là Đại hội kỉ niệm 20 năm thành lập CĐM miền Hà Vinh. Mỗi người chúng tôi đều rôn rao, nhộn nhịp chuẩn bị những bài cử điệu, liên hệ thuê xe,... và nhất là 2 người tham gia khóa huấn luyện thì chuẩn bị tinh thần để gặp người Thầy yêu quý: Thầy Giuse Phạm Quang Thùy, người Thầy mà sẽ cho chúng tôi những hiểu biết, những cách thức làm việc nhóm và nhất là ở đâu có Thầy ở đó luôn tràn ngập tiếng cười. Và tôi là một trong 2 người đó. Trong suốt thời gian chuẩn bị tôi hồi tưởng lại những sự việc diễn ra mà thực sự khó quyên. Trước khóa huấn luyện này tôi đã được tham gia một khóa huấn luyện cách đây một năm, tại Giáo xứ Yên Đại từ ngày 1- 4/7 năm 2015. Trong khóa huấn luyện đó tôi may mắn là một thành viên của tổ Vinh Sơn cùng với 2 bạn nữ khéo léo và 5 bạn trai năng động.
Ngày đầu tiên bước vào lớp học, một bầu không khí hào hứng, ai cũng muốn nhận được cho mình một dấu ấn khó quên trong kì huấn luyện và tôi cũng không ngoại lệ. Tôi không biết qua khóa huấn luyện đã để lại cho mọi người những dấu ấn sâu đậm ra sao, nhưng với tôi những dấu ấn mà tôi mãi mãi không quên được, được thể hiện rõ nhất qua 2 ngày trong tổng số 4 ngày huấn luyện. Đó chính là ngày đầu tiên và ngày cuối cùng của khóa huấn luyện.
Ngày đầu tiên là ngày của những tiếng cười, kèm theo đó là sự lo lắng. Mọi người gặp nhau trong một căn phòng ấm cúng và nhất là không thiếu những tiếng cười. Tiếng cười chào đón một ngày mới, tiếng cười chào đón nhau, tiếng cười vì mình là một trong những người may mắn được ngồi ở đây, và nhất là tiếng cười để chào đón người thầy, người giảng viên của khóa huấn luyện. Ngay từ lúc gặp Thầy, chính là lúc mà chúng tôi có được những nụ cười ý nghĩa nhất và Thầy bảo chúng tôi phải cười suốt 4 ngày huấn luyện. Đó là khoảng thời gian đẹp. Sau đó chúng tôi bắt đầu bước vào bài học của Thầy. Bài học mở đầu bằng một bài kiểm tra, cũng chính qua bài kiểm tra mà một nỗi lo lắng mà hầu như tất cả những người tham gia khóa huấn luyện đều mắc phải. Trong khóa huấn luyện này đa số là những ứng sinh nhỏ tuổi và kinh nghiệm làm việc chưa có, nên qua bài kiểm tra số lượng ứng sinh bị trượt chiếm lên đến 90% và đồng nghĩa với việc đó là 90% ứng sinh tham gia bị trượt này sẽ phải ra về và tôi là một trong số đó. Cùng với sự kiên quyết của Thầy, lo lắng lại trở nên lo lắng nhiều hơn. Một bầu không khí yên lặng bao trùm khắp lớp học. Nhưng sau đó chúng tôi xin lỗi Thầy và trình bày lí do với Thầy cùng với mong muốn được học hỏi kinh nghiệm từ Thầy qua khóa huấn luyện. Sau một khoảng thời gian căng thẳng, cuối cùng nhờ ơn Chúa mà chúng tôi đã được Thầy chập nhận ở lại. Chúng tôi cám ơn Thầy nhiều lắm vì Thầy đã thương và cho chúng tôi một cơ hội. Một niềm vui mới lại được thể hiện trên khuôn mặt của mỗi người, tiếng cười bao trùm khắp phòng học, xua tan đi mọi lo lắng và sự yêu lặng.
Ngày cuối cùng là ngày của những niềm vui và cũng không thể thiếu những giọt nước mắt. Kết thúc 4 ngày học tập và rèn luyện là những niềm vui đọng lại nơi mỗi người. Trải qua nhiều khó khăn, mỗi người đều có những kinh nghiệm cho mình khi trở về làm việc nhóm. Kết thúc một chặng đường mà mỗi người đều đã thu lượm được những thành quả: được biết thêm bạn bè, được học hỏi,... và nhất là đã cùng nhau hát những bài hát, chơi những trò chơi,... có lẽ chính vì thế đã có những giọt nước mắt khi chia tay và tôi không phải là ngoại lệ. Có lẽ tôi là người đã rơi nước mắt đầu tiên, không hiểu sao, nhưng tôi đã cố kiềm chế. Không chỉ mình tôi, nhiều người cũng đã rơi nước mắt mà không thể kiềm chế được. Trong khoảng khắc đó một sự yên lặng lại bao trùm phòng học. Những lời cám ơn đã khiến chúng tôi rung động: cám ơn Cha, cám ơn Thầy Giuse,... và lời cám ơn có lẽ đã khiến cho nhiều người không kiềm chế được nước mắt nhất đó là lời cám ơn đối với các mẹ. Sau khi cám ơn, các mẹ đã có những lời dạy dỗ hết sức là ý nghĩa đối với bản thân của mỗi người, có lẽ không có lời nào để diễn tả hết những lời dạy dỗ đó. Thời gian cứ trôi mà chúng tôi không hay biết. Trời đã tối và màn đêm lại bao phủ bầu trời, đã đế lúc dùng bữa cơm cuối cùng của kì huấn luyện. Là khoảng thời gian cuối cùng bên nhau, nên mọi người cố gắng gần nhau lại trong bữa cơm này, mọi người đều hỏi nhau những cách để có thể liên lạc với nhau sau khi chia tay. Thế là một kì huấn luyện đã kết thúc và để lại trong lòng mỗi người những dấu ấn đẹp.
Năm nay, một kì huấn luyện nữa lại sắp về, những kinh nghiệm mới, nhiều học hỏi mới sẽ đọng lại trên mỗi người tham gia và không khỏi là mỗi người tham gia sẽ có thêm những người bạn mới. Cầu chúc cho khóa huấn luyện diễn ra thành công tốt đẹp và sau đó là một kì Đại hội thu được kết quả như mong đợi. Nguyện xin Thiên Chúa và Mẹ Maria luôn ở cùng chúng con trong những công việc chúng con làm để chuẩn bị cho khóa huấn luyện và kì Đại hội sắp tới.
Hà Vinh, ngày 01 tháng 06 năm 2016.
Phanxicô Hồ Hữu Chiến
CĐM Thanh Xuân - Miền Hà Vinh
0 nhận xét | Viết lời bình
- Bạn Hãy bình luận bằng tiếng việt có dấu hoặc tiếng anh và viết rõ ràng đầy đủ. Hãy tỏ ra là người lịch sự, có văn hóa khi bình luận nhé.
- Chèn Link bằng thẻ: <a href="Link muốn chèn" rel="nofollow">Tên muốn hiển thị</a>.
- Tạo chữ: <b>Đậm</b> và <i>Ngiêng</i>.
- Chúc bạn thành công!.